Post #29818 - 21/07/2020 10:25:26

Đáp án đề thi vào lớp 10 môn Văn tỉnh Thái Bình năm 2020

Đáp án đề thi vào lớp 10 môn Văn tỉnh Thái Bình năm 2020 được giải và biên soạn bởi cộng đồng giáo viên dạy giỏi môn Văn. Đề thi tuyển sinh lớp 10 môn Văn tỉnh Thái Bình năm 2020 gồm 1 trang thời gian làm bài 120 phút, ngày thi chính thức ngày 26.07.2020. Xem đáp án nhanh nhất, chi tiết nhất tại Soanbaitap.com.

Đáp án đề thi vào lớp 10 môn Văn tỉnh Thái Bình năm 2020 xem tại đây : Đáp án đề thi vào lớp 10 môn Văn tỉnh Thái Bình năm 2020

Đề thi 

PHẦN I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)

Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi:

" ...Người đồng mình thô sơ da thịt 
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con 
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương 
Còn quê hương thì làm phong tục 
Con ơi tuy thô sơ da thịt 
Lên đường 
Không bao giờ nhỏ bé được Nghe con."

(SGK Ngữ văn 9 – Tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam, 2017).

Câu 1. (0,5 điểm) Đoạn thơ trên trích từ tác phẩm nào, của ai?

Câu 2. (0,5 điểm) Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ trên.

Câu 3. (1,0 điểm) Giải thích nghĩa của cụm từ "Người đồng mình"?

Câu 4. (1,0 điểm) Trong đoạn thơ trên, tác giả đã nói đến những phẩm chất nào của “Người đồng mình”?

Câu 5. (1,0 điểm) Từ những phẩm chất của "Người đồng mình", người cha mong muốn và dặn dò con điều gì?

PHẦN II. LÀM VĂN (6,0 điểm)

Câu 1. (2,0 điểm) Viết một đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của em về sự sáng tạo của con người trong cuộc sống.

Câu 2. (4,0 điểm) Cảm nhận của em về nhân vật Vũ Nương trong phần trích sau:

“... Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy. Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:

- Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thể là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trồng liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng, cũng sợ không có cảnh không bay bổng.